Trong Ngự Thư Phòng, không khí trở nên tĩnh lặng.
Càn Phong Đế chậm rãi nở một nụ cười đầy ẩn ý: “Giang ái khanh, ngươi đang đùa giỡn với trẫm sao?” Đó là dấu hiệu cho thấy hắn đã không vui.
Giang Túc Liễu bình thản chắp tay, giọng điềm tĩnh, không hề tỏ ra sợ hãi hay xu nịnh: “Thần chỉ là muốn giúp bệ hạ bớt lo. Đại Cơ bao năm yên bình, các hoàng tử từ nhỏ đã lớn lên trong cung, chưa từng trải qua gian khó, cũng không hiểu được hiểm nguy khi thái bình bị phá vỡ. Đây là sự thật.”
Càn Phong Đế lạnh lùng nhìn hắn.
“Bệ hạ không thường xuyên quản thúc bọn họ trong việc học. Thần là sư phó, tự nhận cũng hiểu rõ tính cách của các hoàng tử,” Giang Túc Liễu chậm rãi nói tiếp. “Trong số họ, ngoài Đại điện hạ và Tứ điện hạ, những người còn lại không có ý tranh đoạt ngôi vị. Thần biết bệ hạ không thể yên tâm khi chưa tìm được người thích hợp để đối đầu với Trưởng công chúa.”
“Mà lúc này, bệ hạ lại có trong tay một quân cờ tốt nhất để sử dụng.”
Càn Phong Đế hơi trầm ngâm, ánh mắt lộ vẻ suy tư: “Ngươi đang nói đến lão Tam?” Hắn như chợt nhớ ra, “Trẫm nhớ tên hắn là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT