Hả?
Tống Tri Ý kinh ngạc ngước mắt, dường như không thể tin được lời khen dễ nghe như vậy lại có thể thốt ra từ miệng Triệu Hành, nàng thấy Triệu Hành cười nhạt trấn an, gò má ửng hồng.
Trước mặt mọi người, có chút xấu hổ.
Hoàng đế cười nói: “Tri Ý, con tuy sinh ra trong gia đình thư hương, nhưng lại có khí phách của con gái nhà tướng, rất tốt, muốn phần thưởng gì?”
Tống Tri Ý hoàn hồn, tiến lên hành lễ, ngoan ngoãn lắc đầu, chỉ nói: “Con dâu có thể theo gia phụ từ Lĩnh Nam xa xôi đến kinh đô phồn hoa, lại được gả cho điện hạ, tất cả đều là nhờ phụ hoàng anh minh, thưởng thức coi trọng, hôm nay được lên sân đánh mã cầu, đã là ân điển của phụ hoàng, huống hồ con dâu thua, sao dám đòi hỏi phần thưởng? Tất cả đều tùy phụ hoàng quyết định.”
Thục phi âm thầm thở dài.
Xem mấy câu nói này kìa, vừa không lộ liễu khoe khoang gia thế, lại khéo léo nịnh hót hoàng đế, tuy không trực tiếp đòi hỏi, nhưng ngầm ý nói gì thưởng cũng vui vẻ, cung kính hiếu thuận, ngoan ngoãn hiểu chuyện, ai mà không thích?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT