Lúc rời khỏi nhà họ Kỳ đã là chín giờ tối, đêm tối mịt mùng. Hôm trước có một trận mưa tuyết lớn, tuyết đọng trên nóc nhà và trên đường còn chưa tan hết thì mây đen đã ập về, báo hiệu sắp sửa có tuyết rơi.
Trên đường về nhà, xe chạy rất chậm. Kiều Thẩm Diễm khoanh hai tay lại, thỉnh thoảng trong đầu xuất hiện hình ảnh Kỳ Nhiên bị dạy dỗ, khẽ mỉm cười.
Kỳ Dữu nghe chuyện thời niên thiếu đào hoa của Kiều Thẩm Diễm suốt cả đêm, giờ phút này tâm trạng như đã uống nguyên một bình dấm Sơn Tây chua lè, chua ơi là chua, cả quãng đường không nói năng gì.
Tự nhiên vừa quay đầu lại thấy dáng vẻ nhàn nhã, nhắm mắt nghỉ ngơi của Kiều Thẩm Diễm, khóe miệng anh còn nhếch lên cười, lập tức trong đầu ào ào dấu chấm hỏi.
Tên đàn ông khốn kiếp này lại lén lút cười sau lưng dì, e là có bí mật không nhỏ đâu!
Kỳ Dữu tức giận, lén lút lườm anh một cái, cúi đầu nghịch móng tay, làm bộ như lơ đãng nói: "Mới vừa nãy Kiều Tầm Tuân nói với em, hồi anh học cấp hai có rất nhiều bạn nữ theo đuổi, có thật không?"
Kiều Thẩm Diễm chậm rãi mở mắt ra, nhướng mày, giọng điệu khó hiểu "ừm" một tiếng: "Cấp ba với đại học cũng rất nhiều."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT