Trước kia trong vô số giấc mơ, có lẽ kí ức đã bị thời gian vùi lấp, khi nhớ tới diện mạo của anh, trong đầu Kỳ Dữu chỉ hiện lên một hình bóng mơ hồ.
Nhưng lần này khi cô ngẩng đầu nhìn lên, ngũ quan của người thiếu niên dần dần hiện lên rõ ràng trong sương mù, anh mỉm cười với cô: “Anh đưa em về nhà nhé.”
Sau đó, cô lại mơ anh ra nước ngoài, bọn họ không còn lớn lên bên nhau, nhưng một ngày nào đó rất nhiều năm về sau, khi cô ôm sách vở ra khỏi cánh cổng trường trung học, người thiếu niên trước kia đã biến thành người đàn ông trưởng thành diện vest đeo giày da, đứng dưới ánh chiều tà rực rỡ còn vương lại, cả người đều bừng sáng.
Anh giang hai tay ra với cô: “Dữu Dữu, anh về rồi.”
Hốc mắt Kỳ Dữu nóng lên, lao vào vòng tay ấm áp của anh, hai người ôm nhau thật chặt, nước mắt rơi trên áo sơ mi của Kiều Thẩm Diễm, cô lẩm nhẩm: “Em không cho phép anh rời xa em nữa.”
Ngọt ngào lan ra thực tại, khoảnh khắc Kỳ Dữu khẽ vỗ hai má Kiều Thẩm Diễm, tâm trạng của cô như vừa cắn một miếng kẹo đường vừa ra lò, ngọt đến mức muốn bay lên, bàn chân nhỏ phấn khích đá qua đá lại trong chăn.
Cô nhẹ nhàng đứng dậy, nhân lúc Kiều Thẩm Diễm vẫn chưa tỉnh giấc, lén hôn lên hai má anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT