Xuân Phong rất vui khi nghe Trần phu nhân khen mình, cũng nói thêm mấy câu để dỗ dì vui vẻ.
“Thôi, đừng khen nó nữa, xem nó cười ngoác cả miệng ra rồi kìa.” Trần phu nhân chỉ vào Trần Lam Lam đang vui vẻ đứng bên. “Mẹ con dạo này thế nào rồi?”Trần phu nhân lại quan tâm hỏi thăm tình trạng mẹ Xuân Phong.
“Mọi việc đều ổn, ở nhà gần đến vụ thu hoạch, mẹ con có chút bận nên không đến thăm dì được.” Xuân Phong cười giải thích.
“Ừ, mong là mọi việc cứ như thế này. Hôm nào rảnh ta sẽ đi thăm mẹ con. Hôm nay con ở lại đây đi, chẳng mấy khi con xuống đây.” Trần phu nhân mong đợi nhìn Xuân Phong. Bà đã coi Xuân Phong như con đẻ của mình chứ không còn đơn giản là con của người chị em tốt.
“Con sợ không được đâu dì ạ. Người trong làng vẫn đang đợi con. Vả lại khi con đi cũng không nói với mẹ là ở lại qua đêm chỗ dì. Con sợ đêm nay tuyết rơi, nhà kính sẽ có vấn đề.”. Xuân Phong có chút xấu hổ, nói tiếp: “thật ra con cũng muốn nói với dì một chuyện. Mấy ngày nay tuyết rơi dày, rau có bị ảnh hưởng một phần, sợ là sản lượng năm nay không được như kế hoạch.” Xuân Phong nói ra mục đích chính của chuyến ghé thăm.
“Vậy sao? Mọi chuyện thế nào rồi, thiệt hại có nghiêm trọng không? Trần phu nhân nghe xong, liền lo lắng hỏi.
“Khoảng một nửa số rau bị ảnh hưởng. Lần này con mang xuống phần rau được thu hoạch kịp thời vã vẫn đạt tiêu chuẩn. Con cũng mang cho dì một ít rau ăn đổi bữa đây.” Xuân Phong vẫn giữ nụ cười trên khuôn mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play