"Đến đây, đưa tay ra!"
"..."
Bách Lý Mặc Thần trầm mặc không nói, nhưng vẫn ngoan ngoãn đến gần Xuân Phong, duỗi cánh tay ra.
Xuân Phong trực tiếp cầm lấy cổ tay hắn, cẩn thận chẩn mạch. Một lúc sau, cô thu tay lại: “Độc tố đã tạm thời bị ức chế, ngươi vẫn uống thuốc ta đưa chứ? Tuy giờ độc tố đã bị ức chế, nhưng độc ở lâu trong cơ thể cũng sẽ ảnh hưởng, tốt nhất là nên tìm cách loại bỏ sớm. Nếu không, đến lúc giải được độc rồi thì nội tạng cũng không được khoẻ mạnh nữa.”
“Ừ, may có thuốc của ngươi, độc của ta mới được trấn áp như vậy. Còn việc giải độc, có thời cơ sẽ thực hiện ngay.”Bách Lý Mặc Thần thu hồi cánh tay, thản nhiên nói, giống như không phải đang nói về chuyện của hắn.
“Ừ, nếu không có thần y của ngươi ở bên hỗ trợ, chỉ sợ là loại thuốc ta đưa cho ngươi cũng không có được hiệu quả tốt thế này.” Xuân Phong hiểu rõ tác dụng từ thuốc của mình có thể đến mức nào.
Bách Lý Mặc Thần nghe vậy, cười tươi. Quả thực là người thông minh, không những chẩn đoán ra độc của hắn, nàng còn đoán được bên cạnh hắn có thần y giúp đỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play