Xuân Phong thấy Trần Thanh Thư đứng chờ ở phía sau, nghĩ là hắn đang muốn rửa mặt, tắm rửa buổi sáng, liền cười nói. Trần Thanh Thư đang thẫn thờ nhìn Xuân Phong, nghe cô nói chuyện, chợt bừng tỉnh, đỏ mặt: “Thôi, ta dùng nước lạnh được rồi. Thời tiết này dùng nước lạnh sẽ dễ chịu hơn.”
“Tất nhiên là sẽ làm cho ta dễ chịu hơn. Sao trên đời lại có người xinh đẹp, lại thông minh như thế chứ. Cô ấy không thận trọng, thanh cao, tinh tế như tiểu thư nhà giàu, nhưng cũng không thô lỗ như những phụ nữ nông thôn khác. Ở cô toát ra sự tao nhã, tinh tế một cách tự nhiên. Cô sống cuộc sống thong dong, thoải mái, không có giả dối, sự điềm đạm này không phải cô gái nông thôn nào cũng có được”, Thanh Thư thầm nghĩ. Đây chính là Xuân Phong trong cảm nhận của Trần Thanh Thư, cũng là hình tượng người phụ nữ mà hắn từng tưởng tượng. Trần Thanh Thư ngày càng tò mò về Xuân Phong. Người phụ nữ này có bao nhiêu bí mật, còn có bao nhiêu điều kỳ diệu quanh cô đây. Đầu tiên là y thuật thâm sâu, lại có kiến thức và sự sáng tạo không ngờ. Mùa đông lạnh giá, cô có thể trồng ra một vườn rau tươi, lại dẫn dắt thôn dân trồng ra một ruộng dưa hấu lớn như vậy. Tất cả những điều này đều làm cho Trần Thanh Thư kinh diễm. Nhưng anh không ngờ tới là sau này Xuân Phong sẽ càng làm anh ngạc nhiên hơn nữa.
Xuân Phong không để ý đến sự thất thần của Trần Thanh Thư, quay người đi vào nhà chuẩn bị bữa sáng.
Ăn sáng xong, nhân dịp mọi người đoàn tụ, Xuân Phong dự định tổ chức buổi tiệc thịt nướng cho mọi người, nên quyết định lên núi xem có thu hoạch được gì không. Huynh muội Trần Thanh Thư sau khi biết dự định của cô thì đều muốn đi cùng. Trần Thanh Thư được Trần lão gia thuê võ sư dạy võ, vì vậy hắn biết một ít võ công, quyết định đi theo để bảo vệ Xuân Phong. Còn Trần Lam Lam, tất nhiên chỉ vì tò mò và muốn đi chơi. Thực tế, Xuân Phong cảm thấy tuy võ thuật của mình không giỏi bằng một số người ở đây, nhưng kỹ năng chiến đấu của cô vẫn khá tốt. Do Trần Thanh Thư không ngừng nài nỉ, mẹ cô cũng đề nghị cho hắn đi cùng, Xuân Phong cuối cùng cũng đồng ý cho hắn gia nhập đội hình. Còn Trần Lam Lam thì tất nhiên là bị Trần phu nhân bắt ở nhà!.
Xuân Phong cầm cung tên lên, đeo con dao găm của Bách Lý Mặc Thần vào thắt lưng, nói với Trần Thanh Thư: “Trần đại ca, chúng ta đi thôi!”
Trần Thanh Thư ra xe ngựa lấy thanh kiếm của mình rồi đứng đợi cô. Xuân Phong mặc một bộ quần áo gọn gàng, búi tóc cao buộc gọn sau lưng, đeo cung tên, trông cô tràn đầy khí thế oai hùng, hiên ngang. Trần Thanh Thư không khỏi có chút tán thưởng, quả nhiên Xuân Phong luôn có khả năng làm người khác kinh ngạc. Vài tháng nữa, Xuân Phong sẽ bước sang tuổi 13, vóc dáng cô đã khá cao, dáng người cũng đã có nét nữ tính, ăn mặc kiểu này vừa có nét mềm mại, lại vẫn năng động, đầy sức sống.
“Được rồi, đi thôi.” Trần Thanh Thư thu hồi ánh mắt, đáp lại Xuân Phong.
Cung tên của Xuân Phong là do cô đặc biệt chế tạo, cô đã làm quen với chiếc cung này. Hơn nữa, ở kiếp trước, cô cũng có tiếp xúc qua với bộ môn bắn cung, nên hiện tại kỹ năng của cô khá tốt. Lúc mới vào núi, đường đi khá bằng phẳng, cây cối thưa thớt, nên cảm giác hơi nóng. Tuy nhiên, càng đi vào, đường núi càng gồ ghề, tán cây dày đặc, đem đến cảm giác mát mẻ, thư thái. Ở đây có những cây cao chót vót, tán cây như có thể chạm vào mây, cảm giác như một cánh rừng nguyên sinh vậy. Đây cũng là lần đầu tiên Xuân Phong tiến vào sâu như vậy, dọc đường cô phát hiện rất nhiều thảo dược quý giá, không khỏi cảm thán trước sự kỳ diệu của thiên nhiên.
Ngay lúc Xuân Phong đang suy nghĩ, phía trước bỗng có tiếng xào xạc, giống như tiếng một con thú lớn đang di chuyển.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT