“Bọn ta đi ngắm sao, không được sao? Sao các ngươi phiền phức vậy, lại bắt chúng ta. Để chúng ta đi nhanh, nếu không...” Một người bị bắt nói.
“Nếu không thì sao? Bà nghĩ giờ bà có thể làm gì ta?” Chưa để người kia nói xong, Xuân Phong đã ngắt lời.
“Thả chúng ta đi. Tự ý bắt người là phạm pháp, ngươi có biết không?” Người phụ nữ bị bắt không ngừng vặn vẹo thân thể, bướng bỉnh nói.
“Sao lại nói là tự ý bắt người? Tỷ tỷ, tỷ cùng Hạnh Hoa tỷ đi gọi trưởng thôn giúp muội. Tốt nhất là gọi thêm thôn dân đến đây, để muội cho cả thôn biết chúng ta bắt được thứ tà ma quỷ quái rồi” Xuân Phong nói to với Xuân Vũ.
“Ừ, ta đi ngay đây!” Xuân Vũ liếc nhìn 2 người bị bắt, nắm tay Hạnh Hoa chạy đi. Hai người bị bắt vừa nghe thấy trưởng thôn sắp đến, lập tức hoảng sợ, nhìn nhau, trao đổi bằng ánh mắt, sau đó thống nhất cứ mềm mỏng đã, tìm cơ hội chạy trốn. Nhưng họ không hiểu Xuân Phong rồi, làm sao cô để họ trốn thoát dễ dàng như vậy?
“À, Xuân Phong, con đang làm gì ở đây vậy? Bọn ta ra ngoài hít thở chút không khí thôi mà. Thả chúng ta ra đi.” Một người mỉm cười lấy lòng Xuân Phong.
“Thật sao? Đi hít thở không khí? Hai người không nghe thấy lời đồn nhà con bị ma ám sao? Hai người không sợ bị theo à?” Xuân Phong đến gần, đứng sau 2 người, nói với giọng đáng sợ.
“Làm gì...làm gì có chuyện đó...” lời nói của Xuân Phong làm 2 người run rẩy, lắp bắp trả lời.
Xuân Phong không nói gì thêm, chỉ cười nhẹ rồi ngồi xuống, như chưa có gì xảy ra. Thực tế, cô đã đoán trước là sự việc chắc chắn liên quan đến 2 người này. Trong thôn chỉ có họ là từng có mâu thuẫn với nhà cô. Chỉ là tạm thời cô chưa có chứng cứ, nên chỉ có thể chờ họ ra tay. Một lúc sau, thôn dân đổ xô đến nhà Xuân Phong. Thực ra có một số người không muốn đến, nhưng thấy trưởng thôn cũng đi, họ nể mặt ông nên mới đến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT