“Ai nấy giao hết tiền và đồ có giá trị ra, dao của ta không có mắt đâu”. Người dẫn đầu là một người râu ria rậm rạp, trên mặt có một vết sẹo kéo dài từ trán, chéo xuống cằm bên kia, trông rất hung dữ. Mặt thẹo vừa nói xong, mọi người đều run rẩy sợ hãi, không nói nên lời.
Trong khi mặt thẹo nói chuyện, Xuân Phong đã bí mật quan sát địa hình xung quanh và bọn cướp. Đây là chỗ xa nhất với trấn Thanh Bình, hai bên đều là rừng cây, phía sau rừng là ngọn núi tương đối dốc, tạo thành địa thế tương tự hẻm núi. Bọn cướp lợi dụng địa hình này, bao vây họ theo thế gọng kìm, giam họ ở giữa. Về số lượng, chắc là bọn cướp thấy đám người Xuân Phong chỉ là người thường, nên chỉ phái đi hơn chục tên. Nhưng nhìn những người bên cạnh đang co rúm sợ hãi, cô biết là cũng không thể cứng đầu chống lại bọn cướp này trực diện được, chỉ có thể tìm cách đánh lừa chúng thôi.
“Ngươi không nghe ta nói gì à? Mau giao tiền ra, nếu không ta cho ngươi nếm thử mùi đao nhé.” Thấy cả đám người đứng yên không nhúc nhích, run rẩy mất hồn, tên cầm đầu lại quát.
“Đại nhân, xin ngài rủ lòng thương, xin ngài bớt giận, tôi sẽ đưa ra hết…” đột nhiên có người sợ hãi quỳ xuống, khóc lóc.
“Còn đám này thì sao?” mặt thẹo nhìn về những người còn lại.
“Đây, của ta đây.” Một người khác lại run rẩy đưa tiền ra.
“Chỉ có chừng này? Có phải ngươi chán sống rồi không? Người đâu, lôi đứa này xuống, chém đi.” Mặt thẹo bất mãn với số tiền ít ỏi mà người đàn ông kia đưa ra.
“Đại nhân xin ngài tha cho, đây là tất cả số tiền ta có rồi. Xin ngài…” Người đàn ông sợ đến tái mặt, quỳ xuống cầu xin.
“Ồn quá, kéo đi đi.” Mặt thẹo mất kiên nhẫn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play