Là nguyên nhân gì lại có thể khiến Lạc Kỳ Phong đột nhiên có dũng khí chống lại Hộ Quốc Công phủ, thậm chí không để ý đến tiền đồ của mình mà muốn cướp Hạ Tú Thanh đi? Những gì hắn nói cũng không phải là không có lý, nữ tử xuất giá tòng phu, sống là người nhà chồng, chớt cũng thành ma nhà chồng, hắn đúng là có quyền đưa bà ấy đi. Lão phu nhân nghe hắn nói, cũng không thể nói lại, chỉ có thể tức giận nhìn Lạc Kỳ Phong. Một lúc sau, bà cụ thở dài.
“Được rồi. Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, từ hôm nay, xoá tên nó khỏi gia phả, Hộ Quốc Công phủ chúng ta không có ai là Hạ Tú Thanh nữa. Chúng ta đoạn tuyệt quan hệ với người này, nên Lạc gia cũng không còn quan hệ gì với chúng ta nữa, từ nay về sau đừng lui tới nữa.” bà cụ dõng dạc tuyên bố.
Lạc Kỳ Phong nghe bà cụ nói từ nay về sau hai nhà không liên lạc với nhau nữa, trong mắt loé lên chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng khôi phục thần sắc.
“Đa tạ nhạc mẫu, con rể xin phép mang Tú Thanh về nhà quản giáo.” Lạc Kỳ Phong cúi người cảm tạ lão phu nhân.
“Quản giáo nó thế nào là chuyện của ngươi. Hơn nữa, đừng gọi ta là nhạc mẫu nữa, ngươi cũng không còn là con rể của Hộ Quốc Công phủ.” Lão phu nhân lạnh lùng đáp.
Động tác cởi dây trói của Lạc Kỳ Phong dừng lại một chút, nhưng ông nhanh chóng tiếp tục.
Lão phu nhân lạnh lùng nhìn Lạc Kỳ Phong, rồi đứng dậy rời khỏi Lan Hương viện. khi đi đến cửa, bà lại quay lại nói với Hạ Nhân Ngọc: “Nhân Ngọc, ngày mai đem tất cả chứng cứ Hạ Tú Thanh đầu độc mưu hại, giớt người phóng hoả đến Hình bộ giao nộp đi. Nếu gia quy không dùng được, thì hãy nhờ đến Quốc pháp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play