Lão quốc công quay đầu thở dài một tiếng, nhìn Hạ Tú Thanh đang quỳ trên mặt đất, lại nhìn vợ mình đang ngồi một bên không nói gì, cuối cùng thất vọng lắc đầu: “Chuyện này giao cho mẹ con xử lý đi, chuyện này dù sao cũng là bà ấy chịu thiệt. Từ nay về sau nó không còn là con gái của ta nữa.” Lão quốc công nói xong, phất tay áo, mất mát rời đi.
Hạ Tú Thanh cũng thất vọng ngã ngồi trên mặt đất, quả nhiên cha không hề quan tâm đến sống chớt của bà, cứ như vậy mà giao bà cho người phụ nữ ác độc này xử lý. Người phụ nữ này tâm địa ác độc như vậy, sao có thể lưu lại đường sống cho bà, chắc bà ta chỉ ước bà sớm chớt đi để diệt trừ hậu hoạ.
Nghĩ thế, Hạ Tú Thanh nở nụ cười tự giễu, xem ra trước đây bà không nên ôm hi vọng với một nhà này.
“Mẹ, mẹ nghĩ thế nào?” Hạ Nhân Ngọc nhìn cha đi ra ngoài, sau đó quay đầu hỏi bà cụ.
Lão phu nhân bình tĩnh, chậm rãi đứng lên, đi về phía Hạ Tú Thanh.
“Mẹ ngươi để lại cho ngươi một lá thư ở trong phòng của bà ấy, dể trong ngăn bàn trang điểm. Ngươi đi xem kỹ đi rồi nói tiếp.” Nói xong, bà lệnh cho gia đinh đưa bà ta đến phòng của Lưu di nương.
Khoảng 30 phút sau, Hạ Tú Thanh cầm theo hai trang giấy mỏng, bước chân nặng trịch quay về Lan Hương Viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT