Xuân Phong ngủ ngon lành, không hề biết nỗi thống khổ của người bên cạnh. Vừa mở mắt ra, nàng đã thấy một khuôn mặt xinh đẹp yên bình đang ngủ say, không nhịn được mà khẽ hôn hàng mi xinh đẹp của hắn một chút.
“Dậy rồi à? Ngủ có ngon không?” Bách Lý Mặc Thần nhàn nhã mở mắt ra, trong mắt tràn ngập ý cười. Thấy Xuân Phong chủ động, hắn vui vẻ không thôi, ngữ khí cũng nhu hoà hơn hẳn.
“Ngủ ngon lắm, ban đầu còn có chút nóng, nhưng sau đó lại rất mát.” Xuân Phong ngồi dậy, duỗi người, thoải mái nói.
Nàng không biết là lúc ngủ say rồi nàng cũng không chịu đắp chăn, liên tục lẩm bẩm kêu nóng, thậm chí còn kéo kéo quần áo ra. Vì vậy, vị hoàng tử nào đó để cô được ngủ thoải mái, cũng là để ngăn cô đừng cởi quần áo nữa, chỉ có thể quạt cho cô cả đêm. Đến tận sáng sớm, trời mát hơn một chút, hắn mới chợp mắt được một tí, thì lại bị cái hôn của nàng đánh thức.
“ừ, ngủ ngon là tốt rồi.” Bách Lý Mặc Thần nằm nghiêng ở trên giường, trên mặt mang theo ý cười, tay vuốt vuốt lọn tóc dài của Xuân Phong.
“Mấy hôm nữa ta sẽ đến cầu hôn, nàng chuẩn bị sẵn sàng một chút.” Bách Lý Mặc Thần đứng dậy, ôm Xuân Phong, nghiêm túc nói.
Quần áo mùa hè rất mỏng, cách lớp quần áo, Xuân Phong có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của hắn, còn có cơ bắp rắn chắc và thứ nam tính nóng bỏng của hắn khẽ chạm vào nàng, mặt nàng xoát một cái đỏ bừng lên. Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc gần gũi với người khác giới như vậy, không biết phải diễn tả thế nào. Tóm lại là một cảm giác tuyệt vời không giải thích nổi, chỉ những người đã trải qua rồi mới có thể hiểu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play