Xuân Phong bị hôn đến mức gần như ngạt thở. Bách Lý Mặc Thần dịu dàng hôn cô, tràn ngập ôn nhu và tinh tế, mọi thứ xung quanh đều im lặng, dường như trên thế giới này chỉ còn hại hương thơm của hắn, sự mềm mại của cô. Lồng ngực phập phồng và hơi thở nặng nề cho thấy hắn đang kiềm chế đến mức nào.
“Ngươi…” Xuân Phong ngượng ngùng đỏ mặt, vùi đầu vào lồng ngực vững chãi của hắn, có chút mềm mại nói.
“Suỵt… Để ta ôm nàng một lát.” Những ngón tay thon dài của hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen mượt của Xuân Phong, hắn tựa cằm lên đỉnh đầu cô, nói thầm.
Cảm nhận được sự dịu dàng của hắn, Xuân Phong như bị thôi miên, yên lặng làm theo lời hắn. Cô cảm nhận nhịp tim có phần hỗn loạn của mình, để hắn lẳng lặng ôm cô như vậy.
Mãi đến khi thân thể Xuân Phong có chút mỏi, muốn quay người một chút, lại phát hiện người bên cạnh không có chút phản ứng nào, lúc này mới nhận ra hắn gặp vấn đề.
“Bách Lý Mặc Thần, ngươi sao vậy? Này, tỉnh lại đi” Xuân Phong lắc lắc va Bách Lý Mặc Thần, lo lắng gọi. Bách Lý Mặc Thần vẫn nhắm mắt, không có phản ứng, lúc này cô bắt đầu hoảng sợ. Tất cả là do cô đắm chìm trong sự dịu dàng của hắn nên mới không phát giác ra, không nhận ra nhịp tim hỗn loạn vừa rồi là hoàn toàn không ổn. Hoá ra không phải là khẩn trương, mà là do độc phát tác.
Nhưng sao độc của hắn lại tự dưng phát tác, không phải là trước đó vẫn ổn sao? Độc đã bị ức chế, tạm thời sẽ không nguy hiểm cơ mà. Sao tự dưng lại thế này, đã xảy ra chuyện gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT