Hơi nóng từ bồn tắm bốc lên làm trong phòng ẩn lên một làn sương mù, sự ấm áp dễ chịu như mát xa từng tế bào, xua tan mọi mệt mỏi sau chuyến hành trình dài. Mỹ nhân trong bồn tắm dần dần thả lỏng, dần dần rơi vào trạng thái buồn ngủ. Cho đến khi tiếng bước chân đến gần, cô mới có phản ứng.
“Không phải ta nói đứng đợi bên ngoài rồi sao?” Xuân Phong có chút tức giận. Nhưng người đến không hề có ý định trả lời, tiếng bước chân vẫn ổn định truyền tới. Lúc này, Xuân Phong đã thực sự nổi giận. Cô đột ngột quay người lại, làm nước trong bồn sánh ra ngoài: “Ta nói rồi, không cần ngươi vào đây, ra ngoài nhanh!”, nói xong, cô cứng đờ người, miệng mở lớn.
“Nếu muốn để mọi người đều biết thì la lên đi!” người tới lấy một ngón tay đặt lên đôi môi mềm mại của Xuân Phong, dùng giọng điệu ôn nhu, còn ẩn thêm chút ngọt ngào, nói.
Xuân Phong tức giận, hất tay hắn ra: “Ngươi có bệnh sao? Sao tự dưng lại đến? Nhanh xoay người lại!” Cô lấy tay che ngực, hét vào mặt hắn. Tên lưu manh đáng chết, đồ thối tha này, đến lúc nào không đến, lại đến lúc cô đang thoải mái nhất, lại còn đang không mặc quần áo. Xuân Phong tức đến mức muốn lao vào cắn hắn mấy cái.
Người bị mắng không hề tức giận, mà chỉ quay người lại theo lời Xuân Phong. Cô nhanh chóng chộp lấy bộ quần áo đã chuẩn bị từ trước, thuần thục mặc vào, không quan tâm cái gì mà chỉnh tề đẹp đẽ, dù sao cũng chỉ để che người là chính. Mặc quần áo xong, cô đi đến bàn tròn, rót một cốc nước, uống để kìm nén cơn giận.
“Nói đi, ngươi định đền bù cho ta thế nào.” Xuân Phong đặt chén xuống, bình tĩnh nói.
“Đền bù? Lấy thân báo đáp thì sao?” Bách Lý Mặc Thần sửng sốt một chút, sau đó cười đùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play