Nụ hôn sâu đau đớn tựa một cơn lốc xoáy quét qua mọi giác quan của Nguyễn Lăng, khiến nàng giật mình tỉnh táo.
Thái tử lại cắn nhẹ thêm một lần nữa, lúc này mới buông nàng ra. Như một sự trừng phạt, không còn điên cuồng như trước, chỉ chạm đến rồi dừng lại.
Cánh cửa sổ bị gió thổi đến kêu lên kẽo kẹt, nhưng Nguyễn Lăng lại cảm thấy ánh mắt của Thái tử còn lạnh hơn cả gió cuối thu.
Hắn dường như có chút tức giận, nhưng hắn giận vì điều gì? Vì nàng không đợi hắn mà đã ngủ thiếp đi? Nhưng nàng vốn dĩ không nghĩ rằng hắn sẽ đến.
Nửa đêm canh ba, hắn ở Đông Cung, lại còn muốn phái xe ngựa, lại còn muốn ngụy trang, còn phải đi đường vòng mới đến được vương phủ.
Ngày hôm sau hắn không có việc triều chính gì gấp gáp sao?
Như nhìn thấu sự nghi ngờ của Nguyễn Lăng, Thái tử thờ ơ lên tiếng, giọng điệu hơi cao lên, mang theo một tia chế giễu: “Nàng có phải cảm thấy cô rất rảnh rỗi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play