Kỳ Tri Thần cũng vạn vạn lần không ngờ tới, máu tươi khiến cậu hồn xiêu phách lạc, ngày đêm mong nhớ tối hôm đó lại đến từ Lục Lê.
Lúc Lục Lê còn chưa vào quán, cậu đã nhận ra sự bất thường, luôn cảm thấy có một mùi thơm thoang thoảng từ đâu đó truyền đến, quyến rũ khiến đôi mắt đỏ ẩn sau kính áp tròng màu của cậu lúc sáng lúc tắt như chập điện.
Vốn còn tưởng quán lẩu cải tiến công thức món mới nào đó, kết quả mùi thơm ngày càng nồng, suýt nữa đến mức cậu không nhịn được lộ ra răng nanh nhỏ.
Mãi đến khi Lục Lê đi tới, trong đầu Kỳ Tri Thần toàn là ý nghĩ về một chiếc bánh kem cỡ lớn lượn lờ trước mắt mình, toàn thân tỏa ra mùi thơm quyến rũ.
Nếu không phải đấm một quyền xuống bàn, dùng cơn đau để hơi đánh thức ý chí của mình, cậu thật sự sợ giây tiếp theo mình sẽ bổ nhào tới ôm lấy Lục Lê mà cắn xé điên cuồng.
Mùi vị này cũng không tính là đặc biệt nồng đậm, ước chừng trên người Lục Lê chắc là có một vết thương nhỏ mới. May mà vết thương đang tự lành, mùi máu không có xu hướng tăng thêm, Kỳ Tri Thần cũng có thể hơi khống chế được bản thân một chút.
Nhưng mà thật sự, thơm quá đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play