"Thế à." Tô Ly suy nghĩ một chút, đúng thật là nàng vẫn chưa nghĩ tới chuyện đường sá không dễ đi.
Cũng đúng, lúc này phía bắc đang đánh trận, có vài nơi vẫn còn lưu dân, thế đạo đang loạn cả lên, hơn nữa lên đường vào ngày tuyết rơi quả thực vừa mệt vừa lạnh, nếu như ngồi xe ngựa của Hàn Tương Quân thì còn tốt, nhưng nếu như ngồi xe bò giống như hôm nay, gió lạnh vù vù thổi vào trong cổ nàng, quả thực là lạnh đến mức nàng phát run.
Nếu không thì mình ở lại trấn này nghỉ ngơi tạm mấy hôm đã?
Ôi chao, tại sao nàng lại không nghĩ tới chứ? Cái gọi là nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Chắc chắn Hàn Tương Quân cũng không ngờ tới thật ra nàng đang ở trên trấn đâu nhỉ? Tạm thời nàng ở đây một khoảng thời gian đã, đợi sau này thời tiết ấm lên, chiến tranh cũng lắng xuống rồi nàng lại đi tới Giang Nam tìm một nơi ổn định lâu dài.
Ừm, cứ quyết định như vậy đi!
Quyết định xong, tảng đá trong lòng Tô Ly rơi xuống, tạm thời thả lỏng ra. Nàng ăn cơm xong, từ biệt với cả nhà Vương Hưng Thời, bản thân cũng đi dọc đường vừa đi vừa hỏi khách điếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT