Ngày hôm sau, khi Tô Ly thức dậy, trong viện đã không còn ai. Nàng hỏi tỳ nữ: “Ca ca ta đi đâu rồi?”
Tỳ nữ kia lắc đầu: “Nô tỳ cũng không biết. Nô tỳ tên Yên Thu, là phụ trách hầu hạ cô nương, khi qua đây trong viện tử đã không có ai rồi.”
Nàng rửa mặt qua loa một phen, sau đó định ra ngoài, nhưng mà vừa đẩy cửa ra, đã trông thấy hai thị vệ lần trước đang canh giữ bên ngoài.
“Điện… Ca ca ta bảo các ngươi canh giữ ở đây à?”
Hai người kia ôm quyền: “Vâng, hai người chúng ta phụ trách bảo vệ an toàn cho cô nương.”
Tô Ly bĩu môi, người nam nhân Hàn Tương Quân này, quả nhiên không đáng tin cậy, không rên một tiếng đã ném nàng lại chỗ này, nếu như có thể vứt hẳn thì tốt, vậy mà còn sai hai thị vệ đi theo nàng.
Nàng lại đóng cửa vào, bảo Yên Thu đi lấy cơm sáng, bản thân thì ngồi xuống trước bàn ăn suy nghĩ chuyện của mình.
Thất bại một lần, muốn chạy trốn lần nữa sợ là rất khó. Lần trước chạy trốn ở khách điếm khó đảm bảo hai người này chưa nói Hàn Tương Quân, cũng không biết hắn có nghi ngờ mình hay không. Nhưng mà lần ấy cũng phải trách bản thân, đi quá nóng vội quá hấp tấp, chưa lên kế hoạch chặt chẽ. Lần này ở sơn trang là cơ hội rất tốt, phải lên kế hoạch cẩn thận chu đáo mới được, không thể nóng vội.
Chỉ một lát sau tỳ nữ đã xách hộp đựng đồ ăn vào. Một đĩa bánh hấp, một đĩa bánh bao rau xanh, một bát cháo thịt nạc, và hai món rau dưa tinh xảo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play