Thật ra Tô Ly cũng đã nghĩ tới vấn đề này rồi. Trẻ con thiếu tình yêu thương từ nhỏ, sau khi lớn lên sẽ mất tự tin, ảnh hưởng này sẽ đi theo cả đời. Tuy rằng nàng sẽ dốc toàn lực cho thằng bé tình thương của mẹ, nhưng tình thương của mẹ không giống tình thương của cha. Tình cha như núi, tình mẹ như nước, hai bên có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau trong việc nuôi dạy con cái, thiếu bên nào cũng không được. Nàng cũng từng nghĩ tới chuyện có nên tìm cho nhi tử một người cha không? Nhưng nghĩ lại bản thân đang ở thời cổ đại, rất khó có người tiếp nhận cô nhi quả phụ như mẹ con nàng. Dù có tiếp nhận, nói không chừng cũng vì coi trọng tiền bạc hoặc vẻ ngoài của nàng, người như vậy không đáng để phó thác.
Hơn nữa, quan trọng nhất là thân phận của đứa nhỏ này cao quý, người bình thường thật sự không không đảm đương nổi vị trí cha thằng bé. Nếu tìm cho thằng bé một người cha thật, nàng cũng cảm thấy chột dạ.
Làm thế nào cũng không ổn, không biết phải làm thế nào Tô Ly cũng lười nghĩ tiếp vấn đề này. Bây giờ thấy Lý công tử nhắc tới, nàng trả lời có lệ: “Cha thằng bé chết rồi, còn ai muốn? Chẳng lẽ lại tìm cho thằng bé một người cha khác? Đương nhiên, nếu có người thích hợp, ta sẽ suy xét.”
Đơn giản nàng chỉ là lời vui đùa của nàng, nhưng nam nhân bên ngoài nghe xong sắc mặt hơi khó coi, trong lòng còn âm thầm nghiến răng nghiến lợi. Muốn tìm cha khác cho nhi tử của hắn? Không có cửa đâu.
Sau đó hắn lại hỏi dong dài vài vấn đề vụn vặt khác, ví dụ như buổi tối mấy giờ nhi tử của nàng đi ngủ? Có hay quấy khóc không? Khi sinh ra thế nào... vân vân, đều là những câu hỏi như vậy. Tô Ly rất nghi ngờ, người này có phần quan tâm đến mình hơi quá mức rồi. Nàng rất nghi ngờ hắn đang muốn làm cha của nhi tử nàng.
Trong lòng thầm nghĩ, không có cửa đâu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT