Sáng sớm mùa hè, gió lạnh phất phơ, giọt sương tỏa ánh sáng lóng lánh trên cỏ xanh. Dưới ánh bình minh đỏ như lửa, một hàng xe ngựa chậm rãi ra khỏi cửa thành trấn Cửu Ô.
Tô Ly ôm nhi tử ngồi trên xe ngựa, hôm nay thức dậy quá sớm, xe ngựa khẽ lắc lư khiến nàng cảm thấy hơi mệt mỏi. Nhi tử vẫn ngủ như con heo nhỏ sấm đánh bên tai cũng không tỉnh, khi bế ra từ ổ chăn thế nào, bây giờ vẫn như vậy.
Nàng nhìn nhi tử trong lòng, nhớ tới một chuyện, lại vén mành cửa sổ xe lên nhìn ra bên ngoài, bỗng nhiên nhìn thấy Lý Mộ ở ngay bên cạnh xe ngựa, hắn cưỡi ngựa đi song song xe.
Tô Ly cảm thấy hơi xấu hổ, hắn đã nhường xe ngựa xa hoa của hắn cho hai mẹ con bọn họ ngồi, bản thân lại cưỡi ngựa, bây giờ là sáng sớm còn ổn, đợi thêm mấy canh giờ nữa khi mặt trời lên cao, đến lúc đó ánh mặt trời cực nóng, sẽ thiêu đốt khiến người ta khó chịu đó. Nhưng các nàng chỉ có hai chiếc xe ngựa, một chiếc bản thân nàng đang ngồi, một chiếc bà tử và đám tỳ nữ ngồi. Vốn dĩ nàng định ngồi xe ngựa nhà mình, nhưng hắn nói đường xá xa xôi, trên đường xóc nảy, xe ngựa của hắn có hiệu quả giảm xóc tốt hơn, trẻ con ngồi sẽ thoải mái hơn chút.
Suy nghĩ một lát, Tô Ly đành tiếp nhận ý tốt của hắn.
Lúc này thấy hắn nhìn qua, nàng mỉm cười đáp lại, rồi nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta phải đi đại khái bao lâu nữa?”
Nàng cảm thấy chiếc xe ngựa này đi quá chậm. Tuy rằng đoán được rất có khả năng là hắn muốn chăm sóc hai mẹ con bọn họ, nhưng đi với tốc độ chậm rì rì này, chẳng phải hắn sẽ càng vất vả hơn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play