Ngụy vương biết rất rõ, năm xưa suýt chút nữa vương phi trở thành phu nhân của Thẩm Hàn Thanh, chuyện ấy... thật ra chẳng thể trách nàng, thậm chí cũng không thể nói là lỗi của Thẩm Hàn Thanh. 
Chỉ là... hắn không biết thì thôi, nay đã biết thì không thể xem như chưa từng nghe thấy.
Tựa như có một chiếc kim nhỏ vô hình cắm vào nơi sâu trong lòng, không thoải mái, cứ ở mãi trong lòng.
Trong lòng hắn, như có một chiếc kim nhỏ châm vào, không đau rõ ràng nhưng cứ âm ỉ khó chịu. Từ sau khi biết chuyện, chỉ cần vương phi và Thẩm Hàn Thanh có tiếp xúc gì đến nhau, dù chỉ là chút chào hỏi vài ba câu khách sáo, hắn cũng không sao kiềm được cơn ghen cuộn trào trong lòng.
Ví như chiều hôm ấy, lúc chạng vạng hắn vừa bước vào Diêu phủ, liền bắt gặp vương phi đang cùng Thẩm đại nhân trò chuyện.
Dù lúc ấy còn có cả Diêu phu nhân ở đó, dù vương phi và Thẩm đại nhân đều giữ đúng lễ nghi, cư xử khách khí, hoàn toàn không có điều gì vượt quá khuôn phép, nhưng chỉ cần thấy cảnh ấy, lòng Ngụy Vương vẫn như có lửa đốt.
Hắn vốn không sợ điều gì, chỉ sợ duy nhất một điều: trong lòng vương phi, người kia mới là tri kỷ. Hắn sợ sự thật năm xưa là Diêu gia đã ra tay can thiệp, chia rẽ một đôi uyên ương xứng đôi vừa lứa. Và sợ nhất, chính là việc bản thân hắn từ đầu đến cuối… chỉ là kẻ chen ngang vào một mối tình vốn đã sâu đậm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play