Nay đã gặp lại cố nhân, lẽ nào lại cố ý né tránh?
Xét về thân phận, Ngụy vương phi vốn ở trên hắn một bậc. Vì lễ nghi và sự tôn trọng, Thẩm Hàn Thanh chủ động bước lên hành lễ.
“Thần Thẩm Hàn Thanh, tham kiến Ngụy vương phi.” Thái độ của Thẩm Hàn Thanh ôn hòa, lễ độ, từng cử chỉ đều đúng mực, không kiêu ngạo mà cũng chẳng khúm núm. Sau khi hành lễ với Diêu Phẩm Nhàn, hắn hơi nghiêng người, nhìn sang Bùi thị ở bên cạnh, lại chắp tay nói: “Tham kiến phu nhân.”
Mặc dù ngày ấy mẫu thân lỡ lời nói rằng nàng và Thẩm Hàn Thanh đã từng suýt chút nữa nên duyên phu thê. Thế nhưng, Diêu Phẩm Nhàn lại chẳng hề để tâm về chuyện này. Lần này gặp lại hắn, nàng cũng hoàn toàn không nghĩ tới phương diện đó.
Vì không nghĩ ngợi gì nhiều, cho nên nàng mới không cảm thấy xấu hổ. Đã không xấu hổ, thái độ cũng đủ tự nhiên, bình thản.
“Thẩm đại nhân không cần đa lễ.” Mặc kệ sau này Thẩm Hàn Thanh có thành phu quân của Diêu Phẩm Nghiên hay không, mặc kệ sau này hắn có đối đầu với mình hay không, tóm lại lúc này vẫn chưa phải là kẻ địch, nàng không cần phải cư xử gay gắt. Nói vài câu khách sáo, giữ thể diện cho cả hai bên, cũng đâu có gì không tốt.
“Thẩm đại nhân sao không ngồi ở bàn tiệc, sao lại một mình ở đây?” Diêu Phẩm Nhàn lúc này kỳ thực đang thầm đoán xem hắn có phải đang lén gặp đại cô nương hay không, nhưng lại không tiện hỏi thẳng, chỉ đành dò hỏi quanh co: “Có phải trong phủ chiêu đãi chưa được chu đáo không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT