Theo tưởng tượng của Lâm Hướng Bắc, diễn biến của sự việc lẽ ra phải là Hạ Tranh tức giận đánh cậu một trận thật đau, rồi sau đó không bao giờ qua lại với cậu nữa.
Nhưng không.
Cả khuôn mặt của Hạ Tranh chìm trong ánh sáng màu hồng nhạt, cậu có thể cảm nhận được năm ngón tay lạnh lẽo đang siết cổ mình run lên, thật lâu sau đó, từ từ buông ra, chuyển sang vuốt ve má cậu, dùng đầu ngón cái chậm rãi lau đi vết son còn sót lại trên mặt cậu, như thể đang xóa đi một bằng chứng tội lỗi không thể tha thứ.
Lâm Hướng Bắc tựa gáy vào bức tường cứng, để trái tim mình cũng trở nên lạnh lẽo cứng rắn như xi măng, nhưng khi chạm phải ánh mắt đau đớn dần trở nên bao dung và tha thứ của Hạ Tranh, trái tim cậu lại giống như bị búa sắt đập vào, giữa máu thịt be bét còn lẫn với đá vụn bụi đất bay tứ tung.
"Anh biết em đang sợ điều gì, nhưng thích một người không phải là bệnh."
Cậu nghe giọng nói hơi khàn đang cố kìm nén của Hạ Tranh, như đang dẫn đường cho một đứa trẻ lạc lối: "Anh không tin khi anh nhìn em, ôm em, em không có chút cảm giác nào."
"Lâm Hướng Bắc, chỉ lần này thôi, chỉ một lần này thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT