Nằm được một lúc, cơn đau đầu khó thở lại ập tới khiến tôi lảo đảo lăn từ trên ghế ngã sõng soài xuống nền đất, tôi vừa lồm cồm bò dậy vừa ôm ngực thở dốc, mang theo sự đau rát nơi cổ họng mà mò tìm tủ thuốc, vội vàng mở ra. 
Tôi vội vã tới mức bản thân không giữ được thăng bằng mà khuỵ xuống, lọ thuốc lăn long lõng, thuốc trong lọ cũng rơi vãi hết ra ngoài, tôi nhặt lên nhét vào miệng nhằm áp đi cảm giác khó thở kia, nhưng tôi đã phải ngồi những ba mươi phút đồng hồ mới có thể hô hấp lại như ban đầu. Nhặt lại số thuốc kia, tôi đem cơ thể mệt mỏi lên phòng nằm phịch xuống, rôi lại mệt nhọc thiếp đi không thèm ăn uống, cho tới tận sáng hôm sau mới mơ màng tỉnh lại.
Tôi ngồi trên giường, thẫn thờ một lúc, liếc nhìn đồng hồ một cái ,tôi chậm rãi bước xuống nhà, nhìn Phong đang ngồi ung dung làm việc, tay nhâm nhi tách cà phê, tôi mới khẽ gọi:

    - Anh ăn sáng chưa?

Trần Mạnh Phong lạnh nhạt buông một chữ duy nhất:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play