Đêm đó, Thiên Khiếu không ra cửa, cũng không triệu tập đội mèo làm chuyện lớn, mà ngồi xổm bên gối lặng lẽ nhìn chằm chằm bóng hình Quan Hôn Hiểu, suy tư về những việc xảy ra gần đây.
Chủ yếu là tự hỏi rốt cuộc mình phải làm thế nào mới có thể đạt thành "nuôi dưỡng tốt chú hai chân yêu quý" cái chí nguyện to lớn này.
Trong lòng nó thoáng có vài phần phiền muộn anh rốt cuộc muốn cái gì, mà nó lại có thể cho anh cái gì đây?
Không còn dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Quan Hôn Hiểu, Thiên Khiếu khôi phục bản tính. Lông tơ màu xám trắng ở khóe mắt và mí mắt hơi khép lại tạo thành một góc, làm nổi bật vẻ đạm mạc của nó, giống như một đường hàn quang lọt ra từ vỏ kiếm, tràn ngập sự lạnh lẽo thấu xương, chỉ chực nhuốm máu phong hầu.
Không còn giả ngoan bán manh, không nghe lời bất cứ ai nói gì, nó trút bỏ vẻ linh hoạt giảo hoạt ngụy trang cố ý, toát ra sự lãnh đạm cứng rắn.
Mạch, Quan Hôn Hiểu đang ngủ say đột nhiên trở mình, nửa mặt vùi trong chăn hướng về phía nó, lông mi khẽ run, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra.
Thiên Khiếu sửng sốt, vội vàng điều chỉnh biểu cảm, nhưng khi nó thay đổi về thần thái ôn hòa thường ngày, Quan Hôn Hiểu lại không mở mắt, chỉ mơ hồ lẩm bẩm một câu: "Thiên Khiếu, hơn nửa đêm mày không ngủ được, lại muốn ra ngoài đào đất sao…"
“……”
Thiên Khiếu cong cong khóe miệng, nụ cười này là thật lòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT