Ánh nắng chiều mùa thu ấm áp, đúng vào thứ bảy, Quan Hôn Hiểu ăn uống xong xuôi thấy chẳng cần làm gì khác, liền nhào vào đệm nằm ấp, cái đệm được phơi nắng mềm xốp ấm áp, anh quyết định ngủ một giấc thật ngon.
Thiên Khiếu như cũ bám dính lấy anh, thấy anh nằm không có dáng vẻ gì, đơn giản nhảy lên lưng anh nằm úp xuống, cọ cọ vào hõm lưng anh mấy cái lăn, dùng bộ lông xù hơi cứng chọc ngược làm anh ngứa.
Anh sợ ngứa, lập tức bật dậy ngồi thẳng, Thiên Khiếu phản ứng nhanh hơn anh một bước, nhảy ra trước và vẫy đuôi đi đến trước mặt anh.
“Cố ý à? Hử?” Quan Hôn Hiểu đè chặt gối đầu nằm nghiêng xuống, đưa tay câu lấy đuôi nó, đôi mắt hơi híp dưới ánh nắng trông như lưu ly, trong sáng trong suốt, “Tao không chọc cho mày ngứa, mày lại đi cào vào chỗ ngứa của tao trước. Chờ đi, mùa đông tao nhất định mặc áo len tĩnh điện dày nhất vào, xem mày làm sao ăn vạ tao!”
Thiên Khiếu vô tội phồng má, rướn lên cọ cọ trán và mũi anh một hồi, đồng thời kêu meo meo như đang phản bác lời anh nói, cái đuôi linh hoạt quấn lấy cổ tay anh, chỉ chừa cái chóp nhọn cho anh bắt.
Quan Hôn Hiểu bị nó cọ đến đầy mặt lông, cười tránh đi.
“Ai ai… Thôi nào, đừng cọ nữa… Mày xem lông mày rụng này… Bồ công anh tiên sinh, cọ nữa tại giận đó, đêm nay mày đi ngủ cùng mấy tiểu đệ chim sẻ của mày một ổ đi!”
Thiên Khiếu hoàn toàn không phản ứng với lời đe dọa ngoài mạnh trong yếu của anh, nhân lúc anh xoay người nằm ngửa, nhảy lên ngực anh, cúi đầu hôn lên chóp mũi hơi hếch của anh.
Mèo con cúi đầu nhìn , ý cười trong mắt chưa tan, hai chân trước hơi mở ra ấn vào cổ anh, theo nhịp đập động mạch cổ anh mà rung rung.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT