Thôn Kỳ cũng chú ý đến hai ánh mắt có chút nhiệt thành ở nơi xa, chỉ thấy khóe miệng hắn mỉm cười, ánh mắt bình tĩnh hướng về phía đó gật đầu nói: "Đã lâu không gặp."
Giọng điệu lạnh nhạt này lập tức dập tắt sự kích động của Thôn Nhĩ, dội cho hắn một gáo nước lạnh thấu tim.
Không đợi hắn phản ứng, liền nghe thấy Thôn Tự ở bên cạnh bình tĩnh đáp lại đối phương bằng bốn chữ tương tự: "Đã lâu không gặp."
Ngữ khí của hắn nghe vừa khách sáo lại vừa xa lạ, làm cho hình ảnh vốn đã có chút quỷ dị, lại càng thêm quỷ dị.
Không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, phảng phất còn tràn ngập một sự xấu hổ nhàn nhạt. Lục Vân Dao như có điều suy nghĩ, ánh mắt thỉnh thoảng lại quét qua quét lại giữa bọn họ, một lúc lâu sau, trong lòng không nhịn được thầm than, xem ra, tình cảm huynh đệ của bọn họ hình như cũng không tốt đẹp gì!
Nếu không, sau nhiều năm xa cách gặp lại, sao lại xa lạ đến thế?
Hơn nữa, nếu như nàng không lầm, từ sau khi Thôn Kỳ xuất hiện, ánh mắt hắn dường như chưa từng đặt lên người Thôn Nhiễm đã chết queo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT