Hai bên cứ như vậy trầm mặc giằng co.
Nhưng ngay lúc này, một mùi hoa mai thoang thoảng bỗng nhiên bay vào cánh mũi Thôn Nhiễm, hắn khẽ run tâm thần, đồng thời ánh mắt cũng trở nên mãnh liệt.
Chỉ nghe hắn tức muốn hộc máu, hướng Lục Vân Dao quát lớn: "Ngươi nha đầu này thật xảo trá! Thế mà thừa cơ hạ độc!"
Lục Vân Dao hơi mỉm cười một cái, "Không a, ta là quang minh chính đại đốt hương!" Nói rồi, nàng đưa ánh mắt vô tội nhìn về phía mấy viên hình cầu nhỏ như hạt đậu nành ở cách đó không xa.
Lúc này, mấy viên hình cầu nhỏ bé chôn vùi trong cát vàng kia chẳng có gì nổi bật, đang bốc lên một làn khói nhẹ, tràn ngập trong không gian vốn đã có chút mông lung của Tử Lôi sơn, nếu không quan sát kĩ, rất khó phát hiện ra dấu hiệu này.
Hai tròng mắt Thôn Nhiễm ẩn ẩn chớp động ánh sáng đỏ, nhưng một lúc sau lại không khỏi cười ha ha, giọng điệu có chút tự đại: "Dù ngươi có hạ độc, cũng không thắng nổi ta!"
Hắn vô cùng may mắn vì mình là nam nhân từng nuốt nội đan vương miện! Không phải lúc này, a, a, không chừng thật sự là xong đời!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play