Khóe miệng Lục Vân Dao vẫn không nhịn được giật giật hai lần, nàng trấn an Tiểu Thổ đang có chút xúc động, lại cười nhìn về phía ma vương nói: "Ngài sẽ không phải là quên ước định lúc trước của chúng ta rồi chứ?"
Tuy nàng cười, nhưng trong giọng nói lại ẩn ẩn lộ ra chút ý vị nghiến răng, làm ma vương nhịn không được có loại cảm giác bị uy hiếp, hắn đen mặt, ánh mắt lại trực tiếp dừng ở Cưu Việt bên cạnh Lục Vân Dao, một lát sau căm giận phun ra hai chữ: "Không quên."
Nghe có vẻ thực sự là quá không tình nguyện, nàng dám cá, ma vương lúc trước nhất định là đã có ý định để các nàng có đi mà không có về, đáng tiếc, kết quả làm ma vương thất vọng, bất quá, nàng đối với việc này ngược lại là hài lòng vô cùng, Lục Vân Dao cười híp mắt gật đầu: "Không quên là tốt rồi."
Ma vương quanh thân vẫn như cũ phát ra các loại khí tức không vui, thậm chí ngay cả đám vương tử đi cùng đều hận không thể cách hắn thật xa, nhưng mà, trong tình huống này, Lục Vân Dao lại có thể không thèm đếm xỉa đến khuôn mặt đen của hắn, đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Vậy, tâm sự?"
Nàng tỏ vẻ, bản thân đã không kịp chờ đợi muốn từ trong miệng ma vương thăm dò tin tức về kim linh thạch.
Ma vương là nghĩ kéo dài theo kiểu tự quyết, đáng tiếc hắn lại có một đứa con trai chuyên hố cha, không đợi hắn mở miệng, Cưu Việt liền việc nhân đức không nhường ai, thay phụ thân đáp ứng, hơn nữa còn tự mình động thủ đem ma vương "mời" vào trong phòng.
Tư thái cường ngạnh làm cho người ta tỉnh ngộ, chí ít đám huynh đệ của hắn liền ở nơi không xa dùng một loại ánh mắt bội phục đưa mắt nhìn phụ tử bọn họ đi vào, sau đó, cánh cửa mới mở được một lúc, lại lần nữa đóng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play