Cũng không biết qua bao lâu, Lục Vân Dao mới lại chậm rãi mở hai mắt ra. Giờ phút này, bài trí quen thuộc đập vào mắt, khiến nàng không khỏi hơi thở phào một hơi. Nàng kéo Mộc Thất Thất bên cạnh, cười nói: "Thế nào, cao hứng đến choáng váng rồi?"
Mộc Thất Thất ngơ ngác một lát mới rốt cuộc hoàn hồn, nàng nắm chặt tay Lục Vân Dao, ô ô khóc hai tiếng, rõ ràng là vui đến phát khóc, "Ngươi không biết lúc đó ta sợ hãi đến nhường nào đâu, vạn nhất không về được thì làm sao?"
Cưu Việt liền khinh bỉ nàng, không về được tự có cách sống của không về được, lại nói, có hắn ở đây, có Lục Vân Dao ở đây, có gì phải lo lắng?
Mộc Thất Thất cảm nhận được ánh mắt im lặng của Cưu Việt, nước mắt vui sướng lập tức thu lại, nàng bĩu môi, lẩm bẩm hừ một câu.
Lục Vân Dao không kiên nhẫn với cảnh tượng liếc mắt đưa tình này, trực tiếp dời tầm mắt. Đúng lúc, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận ồn ào, nghe nội dung đối thoại, dường như ma vương rốt cuộc bị thuyết phục, muốn dùng man lực phá vỡ cấm kỵ mà Cưu Việt thiết lập.
Lục Vân Dao không nhịn được liếc nhìn Cưu Việt, chỉ thấy khóe miệng hắn lập tức cong lên một nụ cười lạnh lẽo, khẽ nói: "Đến đúng lúc lắm."
Dứt lời, liền thấy mắt hắn hướng về phía cửa chính, chỉ phất tay áo, một đạo u quang bỗng nhiên lóe qua. Không lâu sau, cửa lớn kẽo kẹt một tiếng mở ra, đám người đang do dự tức thời xâm nhập vào tầm mắt bọn họ. Cưu Việt thân hình lóe lên, xuất hiện ở cửa, giọng yếu ớt: "Đã lâu không gặp, chư vị có nhớ ta không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT