Ôn Nhiễm nói: “Ta cũng không biết.”
Sở Yến hiện tại không muốn để tâm đến nàng cũng là chuyện thường tình. Dù sao thì hành động nàng vừa làm, đối với nam nhân mà nói, cũng chẳng khác nào bị cắm sừng.
“Nhưng ta đoán e là cũng chẳng kéo dài được bao lâu.” Với sự hiểu biết của Ôn Nhiễm về Sở Yến, nếu nam nhân kia thực sự muốn hết giận, ắt hẳn sẽ có cách khác. Chỉ đơn giản đóng cửa lánh mặt như vậy, chẳng phải quá vô nghĩa sao?
Quả nhiên đúng như nàng dự đoán, chưa đến mấy ngày sau, nàng đã bị đưa ra khỏi cung.
Tuy Sở Yến không phế bỏ thân phận của nàng, nhưng lại trực tiếp lạnh nhạt, những ân sủng ngày trước cũng theo đó mà biến mất.
Bọn hạ nhân trong cung đều là kẻ thức thời, trước kia khi Ôn Nhiễm được sủng ái, muốn gì được nấy. Còn bây giờ, ngay cả chuyện ăn uống cũng bị cắt xén. Trần Tiểu Tiểu thấy bất bình thay chủ tử, tức giận đến mức chạy đi tranh cãi ầm ĩ với bọn cung nhân một trận.
“Em không cần tức giận như vậy.” Ôn Nhiễm vẫn dịu dàng mỉm cười, nhẹ giọng an ủi Trần Tiểu Tiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT