Phó Tri Nam luôn là người dễ bị nàng nói đến nghẹn lời, lần này cũng vậy. Hắn hỏi: “Nếu nàng thật sự thích hắn như vậy, vì sao còn muốn bảo vệ Tạ Tĩnh Châu?”
Ôn Nhiễm thấp giọng đáp: “Lúc ấy ta bị hắn mang đi khi còn đang trong trạng thái hôn mê, hoàn toàn không rõ ràng gì cả. Đến khi tỉnh lại thì đã ở ngoài thành rồi.”
“Ta vốn không định đi cùng hắn, nhưng hắn đã chuẩn bị rất chu đáo. Ta giả vờ cơ thể không khỏe, khi nghỉ lại ở khách điếm đã cố ý tìm cơ hội cầu cứu vị chưởng quầy kia.”
Dựa vào những biểu hiện đó, quả thực Ôn Nhiễm không giống như đang tư tình bỏ trốn với Tạ Tĩnh Châu. Sở Yến nghe đến đây, cũng xem như đã hiểu mọi chuyện.
Ôn Nhiễm lại tiếp tục: “Lúc ấy Tạ Tĩnh Châu bị nhiều người vây đánh như vậy, tuy rằng ta không muốn cùng hắn đi, nhưng nhớ đến lần đầu quen biết, khi ta gặp cảnh khốn khó trong cung Ngô, hắn từng giúp đỡ ta. Ta thật sự không đành lòng nhìn hắn còn trẻ như thế mà chết thảm.”
Ôn Nhiễm trước nay luôn có rất nhiều lý do và cớ như thế. Sở Yến là người trong cuộc, tâm tư nàng thế nào, làm sao hắn lại không hiểu rõ?
Nhưng dù biết rõ không thể lừa được Sở Yến, nàng vẫn phải giữ lấy vẻ ngoài, vẫn phải tiếp tục đóng vai cho tròn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT