Sở Yến nhíu mày, trong lòng mắng thầm mấy câu, cái quỷ gì thế này.
Ôn Nhiễm tiếp lời: “Không chỉ nông dân khổ, thương nhân cũng chẳng khá hơn là bao. Chiến sự liên miên khiến thuế thương nghiệp mỗi năm mỗi tăng, suýt chút nữa là nơi nơi đều phá sản. Mà cho dù làm ăn được, cũng phải dè chừng cường đạo và quan phủ áp bức.”
Như biết rõ Sở Yến còn đang nghĩ đến những khả năng khác, Ôn Nhiễm lại nói tiếp: “Làm quan cũng chẳng dễ sống, chưa biết chừng một ngày nào đó quốc phá, cả nhà phải đền mạng. Nếu chẳng may gặp phải quân vương ngu ngốc, số mệnh lại càng khốn đốn.”
Nghe đến đây, lông mày Sở Yến đã nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết ruồi bọ. Hắn bất mãn nói: “Sao lại chỗ nào cũng khổ như thế? Trên đời này rốt cuộc có ai sống được như ý?”
“Sinh ra vào thời loạn như Chiến Quốc, thì vốn đã chẳng có gì như ý rồi.” Ôn Nhiễm nhẹ giọng đáp: “Chúng ta còn thấy bản thân khổ, vậy những người ở tầng đáy xã hội kia thì phải khổ đến mức nào?”
Nghe nàng nói, ánh mắt Sở Yến dần dần dời ra ngoài màn xe, vừa đúng lúc nhìn thấy một đứa trẻ chưa đầy ba tuổi đang nằm gục bên một cái xác, gào khóc thảm thiết. Đó chắc là phụ thân của nó.
“Thôi vậy.” Sở Yến khẽ nói, “Bổn vương sẽ hạ lệnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play