Sở Yến ngồi trong doanh trướng, trong tay cầm túi gấm do Ôn Nhiễm thêu tặng. Hoa văn trên đó chẳng có gì đáng kể, nhưng mỗi mũi kim đường chỉ đều là do chính tay nữ nhân kia thêu lên.
Chớp mắt đã bao ngày không gặp, hắn cũng bắt đầu cảm thấy nhớ nàng. Từng bức thư Ôn Nhiễm gửi tới, hắn đều xem không sót một dòng.
Nếu chẳng phải trong đầu còn giữ được đôi phần tỉnh táo, chỉ e đã sớm bị những lời mật ngọt kia của nàng làm cho dao động.
Tạ Tĩnh Châu thường xuyên gửi thư cho Ôn Nhiễm, chuyện này hắn đều biết. Chỉ không hiểu nàng đã cho người kia uống thứ mê hồn canh gì, mà có thể khiến đường đường tướng quân cũng thần hồn điên đảo đến vậy.
Trong đầu lại hiện lên gương mặt tươi cười kia của Ôn Nhiễm, khóe môi Sở Yến bất giác cong lên. Bị nàng mê hoặc cũng chẳng riêng Tạ Tĩnh Châu – chỉ là người mà nàng thật lòng thuộc về, chung quy vẫn chỉ có mình hắn.
Ôn Nhiễm vốn tưởng phải đợi thêm một thời gian mới được gặp lại Sở Yến, chẳng ngờ vừa đến đã bị nam nhân kia bế thẳng lên giường.
“Đừng làm vậy ở đây chứ.” Ôn Nhiễm hơi nghiêng đầu, đẩy vai hắn một cái, ánh mắt lướt qua nhóm binh lính đang đứng quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT