Lý Xuân Mai phản ứng lại một chút, rồi hơi ngượng ngùng vuốt tóc, vội vàng chữa thẹn, gượng cười: “Anh Trường Phong, thì ra là anh nấu cơm à, em bảo sao trứng gà lại cháy hết rồi, chị hai cũng thật là, anh ngày nào cũng ra đồng làm việc mệt như thế, chuyện cơm nước lại còn để anh bận tâm. Anh Trường Phong này, sau này nếu về nhà không có cơm nóng sẵn ăn, có thể sang nhà em, dù sao nấu cơm cho nhà em cũng là nấu, thêm một miệng ăn cũng chẳng sao, huống chi hai nhà mình lại gần thế này...”

Cô ta dừng lại một chút, rồi lại mím môi như ngượng nghịu nói tiếp: “Chị hai có thể là từ thành phố về nên chưa quen, anh Trường Phong cũng phải dạy thêm cho chị ấy, bảo chị ấy học nấu cơm đi chứ, chứ như thế không tốt lắm. Em tuy cũng không khéo léo gì, nhưng nếu lấy chồng thì em cũng phải cố gắng vun vén cho gia đình nhỏ của mình, không thể ngày nào cũng chỉ lo hưởng thụ được.”

Kỷ Trường Phong nhíu mày: “Chuyện nhà tôi cô không cần bận tâm. Ngu Đường cô ấy thích hưởng thụ thì tôi làm nhiều hơn chút, dù sao cũng không mệt. Còn cô... cô làm được gì thì làm nhiều chút đi.”

Vẻ mặt Lý Xuân Mai cứng đờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play