Sáng sớm ngày hôm sau, Kỷ Trường Phong bị Ngu Đường đạp tỉnh.
Dù Ngu Đường không dùng nhiều sức, nhưng Kỷ Trường Phong vẫn bị đạp đến nhăn nhó, ôm eo “Tê” một tiếng, mặt cũng cau lại khó chịu, nghiến răng nói: “Ngu Đường…”
Bất cứ ai đang ngủ ngon mà đột nhiên bị người khác đạp tỉnh đều sẽ cảm thấy rất khó chịu. Đặc biệt là người đạp lại trông có vẻ rất đường hoàng, như thể mình đúng.
Cô ấy mặc chiếc áo ngủ màu xanh dương có thắt nơ, ngồi dậy từ trên giường đất, ngẩng khuôn mặt nhỏ trắng nõn lên, đôi mắt cáo ấy nhìn chằm chằm vào Kỷ Trường Phong.
“Kỷ Trường Phong, ai cho phép anh nằm gần tôi như vậy, tay anh đặt ở đâu đấy, không thấy hơi quá đáng sao?”
Kỷ Trường Phong nghe thấy lời "ác nhân cáo trạng trước" này, không khỏi nghiến răng: “Được rồi, được rồi, anh quá đáng đúng không.”
Rốt cuộc là ai chủ động lại gần ai trước chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT