Mọi người vừa ăn uống vừa trò chuyện vui vẻ. Chỉ có Trần Diễm ngồi bên cạnh tôi là có vẻ không vui, cứ cầm gương soi mãi.
Tôi gắp một miếng thịt kho bỏ vào bát cô ấy: “Diễm Diễm, sao không ăn vậy?”
Trần Diễm ủ rũ: “Lớp trang điểm của tôi bị lem rồi.”
Lúc nãy khi nấu ăn, Trần Diễm cứ ở bên cạnh tôi, tôi gọi là có mặt ngay, không ngừng giúp đưa đồ.
Bị ám khói dầu hơn nửa tiếng, lớp trang điểm trên mặt đã sớm nhòe đi hết.
Dù cô ấy có nhan sắc tự nhiên, không trang điểm cũng không đến nỗi nào, nhưng cũng chẳng đẹp hơn bao nhiêu.
Bình luận trực tiếp tràn đầy thương cảm: “Diễm Diễm nhà chúng ta tuy chẳng biết làm gì, nhưng luôn chạy tới chạy lui giúp đỡ, đến mức lớp trang điểm cũng không kịp dặm lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT