Lúc nhận được điện thoại của quản lý, tôi đang thay ổ khóa cho một cô gái sống một mình.
Vừa tháo xong ổ khóa cũ, điện thoại liền reo lên. Giọng của quản lý nghe có vẻ phấn khích:
“Tống Từ, tôi nhận cho cô một công việc tốt lắm đây!”
“Một show thực tế phát sóng trực tiếp, quy tụ toàn những ngôi sao đình đám, độ hot không nhỏ đâu. Lần này cô có cơ hội bám nhiệt* lớn rồi đấy!”
”.”
(*) Bám nhiệt (蹭热度): Nghĩa là lợi dụng sự nổi tiếng của người hoặc sự kiện nào đó để thu hút sự chú ý cho bản thân.
“Vì nhận được show này cho cô, tôi thật sự đã chạy vạy khắp nơi, thậm chí còn mời cơm tận ba bữa. Số tiền này trừ vào lương của cô nhé.”
Cái gì?!
Trừ vào lương của tôi?
Không đúng, hình như tôi vốn chẳng có lương mà?
Tôi cười khổ: “Chị Trương à, mấy năm nay tôi thu không đủ chi, cả người chẳng còn gì để trừ nữa đâu. Hay là chị cứ trừ điểm tín dụng của tôi đi.”
Nhưng quản lý lại không nghĩ thế, còn hạ giọng đầy thần bí: “Hai đỉnh lưu, một Ảnh đế, cộng thêm hai ‘tiểu bạch hoa’, mức độ bàn tán chắc chắn không thấp. Cô chỉ cần ‘húp canh’ cũng đủ no c.h.ế.t rồi, độ hot chắc chắn sẽ tăng vọt. Đến lúc đó, phim nhiều đến mức cô không nhận xuể đâu!”
Nghe vậy, tôi cũng bắt đầu lâng lâng. Vậy có khi nào tôi sẽ nhận được vai quan trọng hơn không?
Phản diện độc ác cũng được, tùy tùng của nữ chính cũng được.
Còn hơn bây giờ chỉ có ba câu thoại!
Thế là tôi lập tức bảo đảm: “Chị Trương cứ yên tâm, tôi nhất định thể hiện thật tốt trong show này, tranh thủ xuất hiện thật nhiều để bám nhiệt lớn!”
Sau khi lắp xong ổ khóa mới cho cô gái kia, tôi lập tức chạy về nhà. Cả đêm ngồi tìm hiểu thông tin về dàn khách mời của chương trình.
Không tìm thì thôi, vừa tìm thì tôi suýt ngất đi.
Toàn là những nhân vật hot nhất hiện nay. Chỉ cần lộ mặt cũng có thể leo lên hot search
Hôm chương trình công bố danh sách khách mời, lượng chia sẻ vượt một triệu chỉ trong nửa tiếng.
Tôi sững sờ há hốc miệng.
Nhìn xuống phần bình luận, lại càng đặc sắc. Toàn là fan hâm mộ cổ vũ cho idol.
Dĩ nhiên là chẳng có ai cổ vũ cho tôi.
Chỉ có vài bình luận nhắc đến tôi, nội dung như sau:
“Người cuối cùng là ai thế? Tống Từ? Chưa từng nghe đến, là người qua đường à?”
“Chương trình cũng sáng tạo đấy, còn đặc biệt mời cả một người qua đường.”
“Wow, tôi cũng muốn tham gia, Tống Từ may mắn ghê.”
Mà tôi, ‘người qua đường’ Tống Từ , trong lòng sớm đã rơi nước mắt đầy mặt.