Chân Minh Châu tò mò hỏi: “Vậy tại sao anh lại quay lưng với tổ chức?”
Một khi đã đặt câu hỏi, cô nhất định phải hỏi cho rõ ngọn ngành. Cũng may, Túc Ninh không có ý định che giấu gì. Nếu đã quyết định nói, hắn sẽ không lừa dối cô.
Hắn bình thản đáp: “Chính bọn họ đã hại chết cha mẹ tôi, chỉ còn sót lại một mình tôi. Chỉ là… tôi không ngờ bọn họ lại phát hiện ra ý định phản bội của tôi.”
Ánh mắt Túc Ninh trở nên u tối, giọng nói lạnh lẽo nhưng không thiếu kiên cường: “Nhưng không sao cả.”
Hắn bật cười lạnh lẽo: “Tôi nhất định sẽ giết hết bọn họ.”
Chân Minh Châu im lặng không nói gì. Một lát sau, cô vươn tay vỗ nhẹ lên vai Tiểu Hắc — không, giờ cô nên gọi là Túc Ninh.
Cô bình thản lên tiếng: “Tôi không rõ quá khứ của anh, cũng chẳng có quyền kiểm soát gì cả. Nhưng nếu tôi đã cứu anh, vậy thì trước mắt anh cứ ở đây dưỡng thương cho tốt. Khi nào khoẻ hẳn thì anh muốn làm gì cũng được. Tuy nhiên, trong thời gian ở đây, anh phải biết điều một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play