Chân Minh Châu thầm cảm thấy may mắn vì đã chọn cách thành thật báo cáo ngay từ đầu. Nếu chuyện này chỉ do mình cô gánh vác, chắc giờ cô đã phải tự thắp cả một dãy nến cầu an cho mình rồi.
Hôm nay, cô cần chuẩn bị hàng hóa để A Cửu mang đi; sau đó là đến hạn bảy ngày đã hẹn với nhóm người nhà họ Lý – nghĩ tới thôi cũng thấy hôm đó sẽ cực kỳ bận rộn.
Nếu khi ấy cô giấu giếm không nói ra sự thật, e rằng bây giờ đã mệt rã rời mất rồi. Tuy hiện tại cũng bận rộn đấy, nhưng ít nhất cô không đến nỗi kiệt sức.
Dù sao cô cũng có được sự hỗ trợ của nhóm người do thôn trưởng Triệu sắp xếp. Sáng sớm, toàn bộ vật dụng cần thiết đã được chuyển đến homestay. Trương Vũ phụ trách chỉ huy, dẫn người đưa hàng vào sân, anh ta không nói nhiều, chỉ đưa cho Chân Minh Châu ký nhận biên bản rồi lặng lẽ rút lui.
Ngoài Triệu Xuân Mai ra, cảm giác tồn tại của những người khác đúng là mờ nhạt đến đáng thương.
Tiêu biểu như Trương Vũ – một người cực kỳ yên lặng, nếu anh ta không chủ động mở miệng, gần như chẳng ai phát hiện ra sự hiện diện của anh. Người như vậy quả thật rất phù hợp với công việc này.
Chân Minh Châu suy nghĩ miên man một hồi, sau khi tiễn người ta đi liền một lần nữa cảm thán bản thân thật sáng suốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT