Lúc này, Vu Thanh Hàn cũng ngồi xuống ăn cơm. Dù hai người cùng ăn trưa, nhưng động tác của Chân Minh Châu lại nhanh nhẹn hơn hẳn.
Vu Thanh Hàn im lặng không nói gì.
Đừng tưởng tôi không thấy, cô rõ ràng liếc tôi một cái rồi mới ăn nhanh hơn.
Thế nhưng anh cũng không tính toán với trẻ nhỏ, cô ăn ngon như vậy chỉ chứng minh tay nghề nấu nướng của anh không tệ.
Vu Thanh Hàn khẽ cười, cúi đầu tiếp tục ăn. Anh cảm nhận được hương vị món ăn thật sự rất ngon, đặc biệt là vị tươi mới của mùa xuân chưa từng bị ô nhiễm.
Khác với vẻ thong thả ban đầu, lúc này hai người bắt đầu "công phá" đĩa thức ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT