Lúc này, đến cả chú Ngưu – người trước giờ luôn trầm lặng – cũng không thể kìm được mà lên tiếng: “Thật sự tôi cũng cảm nhận được điều đó. Ngay cả Đại Hắc với Nhị Hắc cũng tỏ ra rất dễ chịu. Cá nhân tôi tuy có hơi mệt mỏi, nhưng sau khi tắm xong thì thấy cả người nhẹ bẫng, rất thư thái.”
Điều này cho thấy rằng, kể từ khi trở về sau sáu ngày ở thời cổ đại, mọi người đều bắt đầu cảm thấy sự thay đổi này. Nếu chỉ ở trong thời gian ngắn thì có lẽ khó mà nhận ra, nhưng hiện tại đã trôi qua nhiều ngày, ai cũng có cảm giác rõ ràng hơn.
Vu Thanh Hàn lên tiếng: “Vì vậy, tôi cần nhanh chóng quay lại để báo cáo tình hình này với cấp trên.”
Chân Minh Châu gật đầu: “Vậy cũng tốt.”
Vu Thanh Hàn quay sang nhìn Chân Minh Châu, thấy cô đang phồng má ăn uống như một chú chuột hamster nhỏ, lại liếc sang Túc Ninh – người đang nhìn cô bằng ánh mắt tràn ngập yêu thương – thì chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn không nói gì.
Ai có mắt đều nhìn ra được Túc Ninh có tình cảm với Chân Minh Châu.
Vu Thanh Hàn cũng không phải không nhận thấy điều đó, chỉ là anh không rõ cảm giác trong lòng mình là gì. Trước nay anh chưa từng nghĩ sâu, luôn xem cô như một cô bé đáng yêu, nếu nói là như em gái thì cũng chẳng sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT