Bộ phim vừa mới chiếu được khoảng năm phút. Tôi lau khô tay, cầm nửa miếng dưa hấu còn lại, dùng muỗng múc ăn. Dưa hấu đã ướp lạnh, từng muỗng ngọt mát trôi qua cổ họng, thấm vào dạ dày, lạnh đến tận tim.
Tôi thoải mái cảm thán một câu, ánh mặt trời trong phim rực rỡ bao nhiêu thì ngoài trời lại đang bắt đầu có tuyết rơi.
Từ tầng 23 không thể nhìn thấy ánh đèn đường thành phố, ngoài cửa sổ sát đất chỉ là một bầu trời đêm kéo dài vô tận. Những bông tuyết trắng lặng lẽ trôi qua khung cửa, nhưng không một bông nào chạm được đến mặt đất.
Tôi cũng không có ý định giữ chúng lại dù sao thì sớm muộn gì chúng cũng sẽ tan biến.
Những thứ đẹp đẽ lúc nào cũng ngắn ngủi.
"Sắp Giáng Sinh rồi." Nhìn tuyết rơi, tôi chợt nhớ ra. "Năm ngoái cậu tặng tôi một đôi tất giấu đầy nhện giả, tôi vẫn còn nhớ đấy! Nếu năm nay còn bày trò linh tinh nữa thì đừng trách tôi trả đũa!"
"Cứ thử đi, tôi cũng chẳng biết mình có gì phải sợ nữa. Nếu cậu dọa được tôi, tôi công nhận cậu giỏi!" Tần Lục chẳng những không có chút nào bị đe dọa, thậm chí còn như thể vừa nghĩ ra trò gì vui vẻ. "Mà này, cậu sợ nhện thật à? Nó có phải nhện thật đâu, chỉ là đồ chơi thôi mà cậu phản ứng dữ vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT