Nhóm đã tan rã được bảy năm. Người ta hay nói vợ chồng còn có "bảy năm khủng hoảng", nhưng dường như chúng tôi không bị ràng buộc bởi bất kỳ quy luật nào, vẫn thân thiết như ngày nào, cứ như chín người phải chen chúc trong một cái quần vậy.
Nói thì có vẻ khoa trương, nhưng thực tế, chúng tôi chưa từng xa cách.
Ở hậu trường, nhân viên trang điểm đang giúp tôi tẩy trang, còn tôi thì cầm điện thoại nhắn tin trong nhóm chat, hỏi bọn họ có muốn đến nhà tôi ăn tối không.
Có lẽ nhờ vào sự nỗ lực của mỗi người, mà sau bảy năm, cả chín đứa đều có sự nghiệp riêng vững vàng, không ai bị dòng đời đào thải hay bị sóng sau đẩy lên bờ cát.
Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc ai cũng bận rộn. Dù vẫn thường xuyên tán gẫu trên WeChat, nhưng khoảng thời gian thực sự gặp nhau lại chẳng có bao nhiêu.
Tôi biết Liêu Tuấn Thần đang quay phim, Kim Hữu Ân gần đây mới về Hàn Quốc tranh giải, mấy người còn lại chỉ nhắn vài câu than bận rộn. Chỉ có Tần Lục hồi đáp: [Chén đũa hầu hạ.]
Cái tên rảnh rỗi này!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT