Lục Gia Bình ôm Đường Đường vào lòng, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp. Từ nhỏ, Đường Đường đã rất hiểu chuyện, chưa bao giờ khiến vợ chồng anh phải bận tâm. Thậm chí, ngay cả khi còn là em bé, Đường Đường cũng ít khi khóc nhè hay làm nũng. Cậu bé luôn tỏ ra tri kỷ, khiến ai cũng yêu thương, chẳng ai nỡ nói nặng lời.
Cũng chính vì lẽ đó, Đường Đường trở thành cậu bé được cả nhà cưng chiều, chẳng ai muốn nặng lời với cậu dù chỉ một câu.
Nhưng hôm nay, khi thấy Đường Đường đột nhiên ngủ thiếp đi, Lục Gia Bình không khỏi lo lắng. Anh sợ rằng việc cả nhà luôn chiều chuộng có thể khiến thằng bé trở nên ỷ lại, dựa vào sự yêu thương mà làm bừa.
Anh vừa định nghiêm túc khuyên nhủ cậu nhóc thì Đường Đường đã nhanh miệng nói trước:
“Ba ơi, hôm nay có lợn rừng. Vậy là ba không cần phải đi săn nữa đúng không? Như vậy ba sẽ không gặp nguy hiểm, mẹ cũng sẽ không phải lo lắng đến mức mất ngủ nữa, phải không ba?”
Lục Gia Bình nghe xong, sững người một lúc. Anh đưa tay xoa nhẹ gương mặt nhỏ của con trai. Trước đó, anh cứ nghĩ Đường Đường gọi lợn rừng đến là vì muốn có thịt ăn, hoặc đơn giản là thấy vui.
Nhưng anh chưa từng nghĩ tới việc Đường Đường làm vậy là vì lo cho ba. Vì không muốn mẹ phải mất ngủ vì lo lắng cho ba.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT