Lục Đường Đường được Trần Quế Hoa bế về nhà, cái miệng nhỏ vẫn chu lên giận dỗi, mặt mày chẳng vui vẻ chút nào.
Trần Quế Hoa thấy con trai như vậy thì đau lòng không chịu nổi, vội ôm con dỗ dành:
“Đường Đường ngoan, đừng buồn nữa nhé. Con quên rồi à, anh Tiểu Mặc nói mình bị cảm mà. Có khi anh ấy chỉ sợ lây bệnh cho con, không dám qua nhà mình, mà ở nhà mãi thì chán quá nên mới ra ngoài một lát thôi. Không phải là bỏ mặc con đâu.”
Nghe mẹ giải thích như vậy, tâm trạng Lục Đường Đường liền tốt hơn. Đúng rồi, cậu đã nghĩ mà, Dương Dương làm sao có thể bỏ rơi cậu được.
Nhớ đến Dương Dương vì tìm cậu, không biết tình hình bên này ra sao mà vẫn chuẩn bị nhiều đồ ăn vặt ngon lành như thế, sao có thể vì chơi với bạn nhỏ khác mà bỏ mặc cậu được.
Nhất định là như lời mẹ nói, Dương Dương sợ lây bệnh nên mới tránh mặt cậu một chút thôi.
Nghĩ thông rồi, Lục Đường Đường liền ôm cổ mẹ, làm nũng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play