Hứa Thừa và Hứa Nặc thật sự chính là quên mất cha ruột mẹ ruột của mình, ông ngoại Đường là lão đầu bếp tay nghề lâu năm, nghe nói ông nấu đồ ăn ngon, hai anh em đã sớm vui mừng hớn hở đi theo vào, chỗ nào còn nhớ rõ cha mẹ đi sau chứ.
Vừa vào nhà liền có một luồng khí nóng đập vào mặt, Hứa Nặc thoải mái muốn bên trên giường lò. Bà ngoại Đường buông cháu trai ra, cháu trai bà mập như vậy, ôm lâu mỏi tay, ép tay vừa đau vừa mệt.
Già rồi, thật sự là già rồi, ngay cả đứa bé cũng ôm không nổi.
Anh trai đối với người quen như đã quen thuộc, cậu líu ríu nói chuyện cùng bà ngoại Đường ông ngoại Đường, còn nhắm mắt theo đuôi ông ngoại Đường, muốn nhìn xem ông lại làm món ăn ngon nào. Hứa Nặc nhu thuận đi theo bà ngoại Đường đi rửa tay, cùng bà nói chuyện phiếm.
Mặc dù số lần cô gặp bà ngoại Đường ít, nhưng luôn cảm thấy trên người bà ngoại Đường có một cỗ cảm giác đại gia khuê tú thời xưa, ở với bà cảm giác thật thoải mái.
"Cháu ngoan, trên đường có lạnh hay không, đi có mệt hay không?" Bà ngoại Đường cầm nước ấm rửa tay cho Hứa Nặc, lại dẫn cô đi lên giường lò, pha sữa bột với đường cho cô uống. Còn cháu trai, lúc này đã đi theo ông ngoại rồi.
"Bà ngoại, cháu không lạnh." Hứa Nặc vừa cười với bà ngoại Đường vừa cởi áo khăn quàng cổ và áo khoác cùng quần ngoài ra. Trong phòng ấm áp hơn bên ngoài nhiều lắm, nếu như ở bên trong nhà còn mặc nhiều như vậy sẽ dễ đổ mồ hôi, hơn nữa lại đi ra ngoài thì sẽ lạnh, vừa lạnh vừa nóng giao nhau rất dễ bị cảm mạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play