Sáng sớm ngày ba mươi Tết, Hứa Nặc và anh nhỏ theo thường lệ bị Đường Tuyết lôi từ ổ chăn ra. Hai đứa nhóc đang ngủ mê mang bị Đường Tuyết không chút do dự đắp khăn lên mặt rồi lau đến đầu óc lắc lư, hoàn toàn tỉnh táo lại.
Hai người đánh răng rửa mặt xong, mặt lại bị lau một lớp phấn trắng, chờ xong xuôi hết, Đường Tuyết mới bưng chậu nước đi, trước khi ra khỏi phòng còn không quên dặn dò con trai, con gái: “Các con hôm nay không được mắng chửi, cũng không được khóc, những lời không nên nói thì không được nói, biết chưa?”
"Dạ biết." Hứa Nặc và anh trai nhỏ gật đầu.
Bọn họ đều đã lớn rồi, đều đã biết những ngày ăn tết kiêng kị nói gì, làm gì.
Chờ Đường Tuyết đi rồi, Hứa Nặc liền tê liệt, đầu ngã xuống giường, hận không thể ngủ đến thiên hoang địa lão.
Tối hôm qua cô ở trang viên không để ý mà làm đến khuya, hiện tại đầu cũng còn có chút mơ màng buồn ngủ.
Hứa Thừa nhìn em gái lại ngồi phịch trên giường không muốn động dậy, liền đưa tay kéo cô: “Em, mau dậy đi, phải đi ăn điểm tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT