Tống Úc Hòa hỗ trợ làm xong liền trở về, từ xa đã nhìn thấy chỗ ống khói nhà mình đang bốc khói. Cả người bà đều giật nảy mình, lập tức chạy nhanh về phía nhà mình.
Hôm nay bà và Tống Lam Thư đều ở nhà Hứa Thừa Tổ hỗ trợ, trước đó bà và Tống Lam Thư đã nói, bà sẽ hỗ trợ nấu cơm, chờ làm xong cơm rồi ăn qua loa mấy miếng sẽ trở về nấu cơm cho mấy đứa nhỏ, còn Tống Lam Thư đến phụ trách rửa bát, thu dọn bát đũa, bây giờ còn đang rất bận.
Hai người đều bận, trong nhà cũng không có người nào khác có thể hỗ trợ và chăn trẻ nhỏ, bà từng nghĩ muốn đưa mấy đứa nhỏ đi cùng, nhưng lại sợ bọn nhỏ sẽ bị bắt nạt, cho nên không bằng để chúng ở trong nhà, đóng cửa cho kỹ rồi chờ các bà trở về nấu cơm cho.
Kết quả bà còn chưa kịp trở về, ống khói trong nhà cũng đã bốc khói.
Chắc không phải là mấy đứa cháu nhỏ mình ở trong nhà đói bụng nên tự nhóm lửa nấu cơm đâu nhỉ.
Tống Úc Hòa mang theo một bụng vô cùng lo lắng chạy về nhà, vừa đến cổng nhà lại phát hiện trong sân nhà hay trước cửa đều không có ai, sự lo lắng trong lòng bà càng cao. Cũng may ngay sau đó bà nhìn thấy quả bóng cao su nhỏ ở trong sân mà Hứa Thừa cùng Hàn Ngang đang chơi, thấy bọn nhỏ chơi mồ hôi đầy đầu bà mới thở phào nhẹ nhõm.
“Bà nội.” Hứa Thừa cũng nhìn thấy Tống Úc Hòa, cậu bé ném quả bóng xuống rồi chạy về phía Tống Úc Hòa, muốn nói cho bà biết hôm nay cậu đã gặp được bác cả trước nay chưa từng gặp. Không nghĩ tới bản thân mới vừa chạy đến trước mặt bà, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy đôi mắt bà đã đỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play