Qua trung thu, mỗi ngày trở nên lạnh hơn, Hứa Nặc và anh trai còn có Hàn Ngang ở sát vách đã thay áo khoác mỏng, trong nhà cũng sẽ không để cho họ đi ra ngoài quá sớm đi về nhà quá muộn, bởi vì ban ngày và ban đêm vẫn có chênh lệch nhiệt độ, sợ đi ra ngoài sẽ bị cảm lạnh.
Bây giờ Hứa Nặc không ra khỏi cửa cũng không sao cả, dù sao cũng không cho bọn họ lên núi, những nơi trong đội họ đều đã đi dạo khắp nơi, đã sớm không còn mới mẻ nữa. Hơn nữa hiện tại Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư đều bắt đầu trồng rau ở giường đất của phòng bếp, điều này đối với Hứa Nặc mà nói càng có thể khiến cho cô thích thú.
Đối với cái "lười biếng" của Hứa Nặc, Tống Úc Hòa đã quen rồi. Bà nhìn đứa cháu trai lớn đang nằm bò trên giường cầm giấy bút viết lung tung vẽ lung tung, lại nhìn cháu gái nhỏ khuôn phép nằm trên giường đất ngủ, khẽ thở dài.
Tại sao hai anh em cùng chui ra khỏi bụng của một người mẹ, người thì hoạt bát như vậy, người thì lười đến mức như thế.
“Tiểu Thừa à, bà phải đến nhà bà Vương của cháu giúp nhà bà ấy làm bàn tiệc, cháu và em gái còn có Tiểu Ngang ở nhà chơi đừng chạy ra ngoài có biết hay không?”
Hứa Thừa đang luyện tập viết tên của mình và số Ả Rập của em gái ngẩng đầu nhìn bà nội cậu bé: “Cháu biết ạ, bà nội, bà yên tâm đi, cháu nhất định sẽ trông em gái không để cho em ấy rơi xuống giường đất.”
Đối với điểm này của cháu trai nhà mình, Tống Úc Hòa chỉ cười không nói lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play